Tìm lại thời học trò với “lá nằm trong lá”
Tôi vẫn luôn háo hức với cảm giác được xem những truyện viết về thời đi học, thời của sự vô tư, hồn nhiên có chút gì là học làm người lớn. Với quyển truyện mới “Lá nằm trong lá” của tác giả nổi tiếng Nguyễn Nhật Ánh cũng mang cho tôi cảm giác về ngày xưa.
Mình tự tìm niềm vui cho bản thân mình trong một môi trường có quá nhiều phức tạp từ xã hội: vật giá, tai nạn, đạo đức, đói nghèo, thiên tai. Những giả dối trong công việc: công ty, đồng nghiệp, lương thưởng. Hoặc những điều không chắc chắn về tương lai của mọi thứ.
Vậy nên quá khứ là cái ta không thay đổi được, quá khứ là những thứ ta nhớ về, quá khứ là điều ta không với tay tới được dù có cố gắng đến mấy. Quá khứ có thể làm ta mỉm cười hoặc làm ta buồn nhưng nó là sự thật.
Trích phần mở đầu của truyện: “Đôi khi tôi nằm mơ, những giấc mơ mùa hè với rất nhiều gió thổi qua cành dương liễu chạy dọc hàng rào ngôi trường thời trung học. Năm đó, tôi học lớp 9, một năm đáng nhớ, với rất nhiều mối tình đầu nảy nở ở cái tuổi chuẩn bị đặt chân vào cấp ba. Đã có rất nhiều cặp đôi trong bọn tôi vào năm cuối cấp lắm chuyện vui buồn đó.
“Tình anh như lá
Reo vui mỗi ngày
Có chim về hót
Trong lòng sớm mai
Mai này lá rụng
Làm mùa thu phai
Không, tình yêu vẫn
Âm thầm trong cây
Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay”
(trích bài thơ trong truyện ‘Lá nằm trong lá’ – Nguyễn Nhật Ánh)
27.10.2011
PPL.
POST A COMMENT