avatar founder
Về bản thân PPL chỉ là người bình thường có học hành, gia đình, bạn bè, công việc, có đam mê và có nhiều mong muốn. Khi có ý định dọn nhà ra riêng (website riêng) là do không muốn phụ thuộc vào nhà cung cấp dịch vụ blog nào khác và đồng thời thể hiện cái tôi lớn của mình nhiều hơn. Bạn có thể tìm thấy Phùng Phước Linh ở bất cứ công cụ tìm kiếm nào như Google, Bing hay Yahoo. Nhưng với www.linhnotes.com hay www.phungphuoclinh.com thì sẽ có nhiều góc nhìn về PPL hơn.
September 22, 2010 / 

Đêm trung thu thời kỳ @

Hôm nay là đêm Trung Thu, với cuộc sống hiện đại thì hầu như mọi người đều nghĩ đến bánh trung thu (moon cake) để biếu tặng nhau. Dù rằng đây là ngày tết thiếu nhi, vậy còn bọn trẻ sẽ quan tâm đến gì? Tức nhiên là lồng đèn (lantern). Tiếc rằng những năm gần đây thị trường toàn bán các lọai lồng đèn chạy bằng pin của China sản xuất có nhạc và đèn. Giảm dần đi những lồng đèn giấy kiếng (kính) như thời PPL còn bé, thiếu đi những chiếc đèn ngôi sao bằng giấy và que tre, không còn những chiếc xe đèn bằng lon sữa mà khi đẩy nó xoay xoay, không còn nhiều cản bọn trẻ nối đuôi nhau cầm lồng đèn đi loanh quanh xóm.

Cảm giác như mất đi điều gì đó của hình ảnh Tết trung thu, PPL luôn luôn nhớ những kỹ niệm thời bé mà ở đó mỗi đứa bé đều vui thích khi đến trung thu. Cùng nhau cầm đèn đi quanh xóm nhà, cùng nhau đem bánh trung thu hoặc bầy heo ra cắt ăn cùng. Thỉnh thoảng cũng có đứa bị đèn cầy làm cháy đèn. Cũng có khi trời mưa làm ướt đèn (đèn giấy kinh mà ướt thì không thể nào căng giấy trở lại cho dù phơi khô), nhiều lúc không có đèn cầy để thắp và cắt đôi 1 cây để chia nhau, rồi cũng là những cảnh cúp điện cả khu phố để rồi các ngọn nến lại tỏa sáng với các tràn cười của thời bé.

Nhớ lắm chứ nhớ cái thời còn bé lắm

Cuộc sống làm chúng ta bị cuốn đi với công việc, tiền bạc, học hành, chức vụ, gia đình,….Và có thể ta đã quên đi những khoảnh khắc thời bé này. Hằng năm cứ đến dịp này tôi thường chở vợ con đi đến chợ bán lồng đèn để mua. Mừng là năm nay số lượng đèn giấy kiếng đã chiếm lại thị phần với các lọai chạy pin. Vui lắm chứ vì hình như nhiều người cũng muốn nhớ về cái nét đặc trưng của trung thu.

Mua 3 chiếc đèn lồng về để chơi cùng con trai. Tuy không đi ra đường chơi, không có thiếu bánh ăn, không thiếu đèn cầy, không có nhiều tiếng trẻ con nữa nhưng tôi cũng vui.

Thời nay không còn thấy sao hay Trăng rằm (full moon) rõ nữa vì nhà cao tầng, ô nhiễm quá nhiều. Không còn thấy trẻ con đi ngoài đường chơi vì hết lề đường để đi, không còn múa lân sư tử như trong bài hát nữa, không còn thấy đèn cầy nữa. Thay vào đó là đèn xe ngoài đường, tiếng ồn ào của đô thị thay tiếng cười.

Thắp nến cho 3 chiếc đèn và cùng chơi với con trai. Thích thú là cảm xúc của con lúc này, con quên đi những chiếc đèn chạy bằng pin.

Trong tâm tôi rất vui khi nhìn những chiếc lồng đèn này, ký ức thời bé thơ vẫn còn trong đầu PPL mãi. Cho dù mai đây có ra sao đi nữa thì từng khoảnh khắc thời tuổi thơ của tôi vẫn được lưu giữ và tái hiện.

Đêm Trung Thu năm 2010 (22/9/2010)

PPL.

POSTS YOU'D MIGHT LIKE

Viết cho con trai 2018

vẫn là như thế.

Sinh nhật vợ

Back to basics

Giấc mơ & cơ duyên.

Người giữ hơi ấm gia đình.

POST A COMMENT