Bình yên (stillness)
Tôi luôn suy nghĩ tại sao mình không thể là người vô lo cho mọi thứ xung quanh, phải chi mình thoải mái cho đầu óc, không phải suy nghĩ gì đến gia đình, công việc, học vấn, bạn bè, tài chính….Phải chi mình chỉ lặng lẻ 1 mình trong mọi thứ.
Luôn có cảm giác khi nào cũng nghĩ trong đầu là sợ người xung quanh không hài lòng, công việc kia chưa trôi chảy, kiến thức chưa đạt được, tiền chưa đủ…
Nhưng có lẻ không tháo bỏ đi mọi thứ được vì vốn bản chất PPL như thế và mình vẫn tiếp tục đi với những gì đang hiện hữu quanh mình.
Thử cảm giác sinh nhật 1 mình mà không cần ai xung quanh, không có gì đặc biệt từ cái bánh hoặc buổi tiệc hay món quà hoặc giỏ hoa. Cảm giác 1 mình thật bình yên. Tôi thích cảm giác bình yên này dù chỉ một ít thôi.
Trích 1 phần bài hát Bình Yên (nhạc sĩ Quốc Bảo)
Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.
Nếu được ước cho kiếp sau thì mình muốn được lang thang 1 mình mà không suy nghĩ về mọi thứ.
Viết cho ngày 18.4.2011.
PPL.
POST A COMMENT